ĐỊNH KIẾN GIỚI
Chào các bạn! Mình là Master Gender đây! Hôm nay chúng ta sẽ tìm hiểu về một chủ đề chưa bao giờ hết ‘hot’, đó chính là ‘Định kiến giới’.
MG hỏi nhỏ một xíu, các bạn đã bao giờ bị người khác nói rằng là con gái thì phải thế này, là con trai thì phải thế kia chưa? Một cô gái cắt tóc đầu đinh, mặc đồ thể thao và ngồi trên chiếc motor đen siêu ngầu sẽ dễ dàng có nhiều người lắc đầu ngao ngán, rằng sao con gái mà lại làm thế, con gái phải dịu dàng nết na chứ. Hay một chàng trai thư sinh thích đọc sách trồng hoa, tính tình ôn hòa ấm áp lại bị mọi người trêu chọc là ‘bê đê’. Đó chính là những định kiến giới mà xã hội áp đặt lên mọi người, trở thành quy chuẩn cho mọi hành động, việc làm của chúng ta. Tùy theo vùng miền mà sẽ có những định kiến khác nhau, tuy nhiên tất cả đều gò bó, chưa phù hợp và chưa phản ánh được đúng tình hình thực tế về vấn đề giới tính nam nữ.
Hiện nay ở nước ta định kiến giới vẫn còn tồn tại tương đối phổ biến và nặng nề, đặc biệt ở những khu vực miền núi. Chẳng hạn như phụ nữ vẫn bị xem là yếu đuối, thụ động, chỉ nên làm những công việc nội trợ, văn phòng. Còn đàn ông là trụ cột gia đình, mạnh mẽ, độc lập, có năng lực quản lí các chức vụ cao, đảm đương các công việc nặng nhọc. Cứ thử đặt câu hỏi mà xem, tại sao hằng năm, số nạn nhân bị chính người chồng của mình bạo hành, đánh đập rất nhiều, nhưng một nửa trong số đó lại không dám lên tiếng? Phải chăng đó là vì họ đang sợ hãi, vì cái tư tưởng, định kiến ‘chồng chúa vợ tôi’ đã ăn sâu vào họ? Hay tại sao nhiều gia đình vẫn luôn ‘kiên trì’ sinh bằng được một đứa con trai? Là để cho trong nhà ‘có nếp có tẻ’, có đứa con ‘nối dõi tông đường’ hay thực chất trong suy nghĩ của họ ‘nhất nam viết hữu thập nữ viết vô’?
Định kiến giới tồn tại xung quanh chúng ta từ lúc còn thơ bé đến khi trưởng thành. Lúc nhỏ, mọi người nói rằng con gái phải chơi búp bê, con trai chơi mô hình lắp ráp. Lớn lên một chút, mọi người nói con gái phải đi đứng nhẹ nhàng, nói chuyện từ tốn, phải nấu ăn ngon và làm việc nhà thật giỏi. Còn con trai phải mạnh mẽ, cứng rắn, không được mít ướt và đảm nhận những công việc nặng hơn. Thế là vô hình chung những định kiến ấy đã dần được bình thường hóa và được coi là điều hiển nhiên, trở thành những bức tường vô hình cản trở chúng ta được phát triển và thể hiện mình. Ở trường cũng vậy, nam giới học tự nhiên còn nữ giới học xã hội cũng trở thành một định kiến quen thuộc, và chính bản thân MG cũng đã từng bị nói rằng ‘Thôi con gái ai học lập trình làm gì’!
Định kiến giới xuất hiện ở rất rất nhiều mặt trong cuộc sống, nhưng điều chúng ta làm thường là thản nhiên chấp nhận và hùa theo, không dám phá bỏ những xiềng xích đó. Chúng ta sợ, sợ bị coi là lập dị, sợ bị người khác chê cười. Chúng ta không dám được sống là chính mình, không dám vẽ nên màu sắc riêng biệt của bản thân. Một cuộc sống như vậy thật sự đáng giá sao? Nếu muốn cắt tóc, hãy cứ cắt. Muốn mặc quần jean, áo thun, hãy cứ mặc. Muốn trở thành một lính cứu hỏa, một phi công dù bạn là con gái, hãy tiếp tục ước mơ. Không sao cả. MG đã từng đọc được một câu rất hay thế này “Mọi lời nói trên thế giới này đều chỉ là để tham khảo. Nếu nó khiến em không vui, vậy thì không cần tham khảo.”
Đừng bao giờ sợ hãi những lời chỉ trích, đừng bao giờ lùi bước mặc dù trái tim nhắc nhở bạn tiến lên. Định kiến giới sẽ bị xóa bỏ, chỉ cần là bạn dám.
Chia sẻ cảm nhận của bạn nhé!